Chào các bạn
Thời gian gần đây tôi có theo dõi một số chia sẻ trên Facebook về chuyện đi phỏng vấn xin việc khó khăn hay là chuyện một số bạn than thở làm nghề vất vả, bạc bẽo, khó sống, …
Nên tôi ngứa ngáy muốn chia sẻ đôi chút với tư cách cũng đã từng là sinh viên, và bây giờ vẫn đang làm việc trong ngành này.
— Đầu tiên, xin trả lời những ai cho rằng nghề này vất vả: Các bạn nói hoàn toàn đúng. Bởi không có nghề nào nhàn hạ cả, kể cả dân văn phòng. Tôi trải qua cả 2 nhóm việc này và tôi thấy nó vất vả không khác gì nhau, chỉ là bản thân mình phù hợp với nhóm nào mà thôi. Muốn chọn việc nhàn hạ mà nhiều tiền thì chắc nghề đó phải cạnh tranh khốc liệt, đào thải kinh khủng lắm, ở môi trường đó bạn phải là người xuất sắc trong những người xuất sắc.
— Còn người nói nghề này khó sống, bạc bẽo thì cũng đúng nhưng đúng với các bạn mà thôi. Bởi các bạn đang là những người thất bại nên các bạn nói như vậy. Thất bại từ suy nghĩ, từ tư tưởng, thất bại từ thực tế do các bạn không làm được. Mới ra trận nhưng các bạn đã thua trận chiến này rồi. Tất nhiên có những người có tố chất, sở trường phù hợp với công việc khác nhau, nhưng với những người thường suy nghĩ tiêu cực, ngại khó, ngại khổ, dễ bỏ cuộc khi chưa nỗ lực hết mình thì dù làm nghề gì bạn cũng thất bại mà thôi. Đúng là lúc đầu mới vào nghề sẽ rất khó khăn, nhưng đó chỉ là một bước thử thách của nghề dành cho bạn, để xem bạn có đủ phẩm chất, có xứng đáng với nó hay không mà thôi. Sau đó bạn sẽ nhận lại được lợi ích to lớn từ nó.
—- Vậy nghề này có giàu được không ? Tôi cũng không trả lời được vì tôi chưa giàu, nhưng sống tốt, sống khỏe với nó thì chắc chắn được. Còn giàu từ nghề này có bác Trần Bá Dương của Thaco cũng từng làm kỹ thuật viên sửa chữa, và giờ là chủ tịch một tập đoàn lớn, thành tỷ phú Đô La. Tất nhiên đó là người xuất sắc trong những người xuất sắc, và hầu hết người giàu là những người tinh hoa như vậy.
— Nói thật, hồi mới ra trường tôi cũng chỉ chọn đi xin việc nghề này vì nghĩ là mình đã mất bao năm ăn học rồi thì tìm đúng nghề mà làm. Và rồi cứ thế, khi tiếp xúc dần tôi càng ngày càng cảm thấy yêu công việc, yêu nghề hơn, chứ ban đầu thì không có cảm xúc gì với nó cả. Cũng từng ăn chửi, ăn mắng đủ cả, cũng từng rất stress, rất mệt mỏi với nó, cũng từng làm thâu đêm tới sáng mệt phờ, … nhưng chỉ với niềm tin là “khó mà mình làm được thì đó mới là giá trị của mình”, nên cứ thế kiên trì, nhẫn nại và nỗ lực.
— Tôi cũng từng là sinh viên, từng đi học việc làm chân culi cho các tiền bối, rồi làm kỹ thuật viên ở gara (tôi không gọi là thợ, nó sai về giá trị của nghề, tôi sẽ giải thích sau), rồi làm tổ trưởnga, quản lý, và hiện tại đang được giao phó điều hành công ty tại Hà Nội. Đến giờ thì vất vả, áp lực, stress còn nhiều hơn, nhưng tôi không khi nào từ bỏ nó, và cũng không muốn từ bỏ cái nghề này, cái ngành này. Nó giúp tôi trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn, đem lại cho tôi cuộc sống tốt hơn, một tương lại luôn đáng để mong chờ hơn nữa.
— Tin tôi đi, dù bạn có giỏi thế nào, nhưng bạn không có cho mình một tâm lý ổn định, một sự quyết tâm và kiên trì đủ lớn thì bạn cũng luôn cảm thấy mọi thứ bất ổn và không tốt, từ đó bạn sẽ khó tập trung để tạo ra thành quả rõ ràng nào cả, và rồi bạn cứ mãi theo đuổi, mưu cầu sự hoàn hảo mà không biết nó là gì, như thế nào.
Vậy nên, nếu bạn cho rằng nghề này thấp kém, nghề này bạc bẽo, nghề này khó sống thì tôi nghĩ bạn đã SAI LẦM KHI CHỌN NGHỀ NÀY, hay nói cách khác là bạn KHÔNG XỨNG ĐÁNG VỚI NÓ.
Bởi nghề này nó cũng rất cao quý và đáng trân trọng lắm. Không có nghề này sao có được những chuyến xe an toàn, không có nghề này sao được hưởng thụ những sự tiện nghi mà ô tô đem lại, những chuyến đi mát mẻ mùa hè hay ấm áp
mùa đông, những hành trình êm ái và thoải mái, …
Hơn thế nữa, nghề này còn góp phần rất lớn cho việc phổ cập ô tô sau này, cho sự phát triển của đất nước lớn mạnh hơn, cho cuộc sống của người Việt Nam tốt đẹp hơn.
Nên giá trị đem lại sẽ chỉ càng ngày càng gia tăng mà thôi, vì vậy, bạn ở trong ngành này thì bạn cũng sẽ luôn được gia tăng giá trị của bản thân.
Định bụng chia sẻ thêm về việc sinh viên mới ra trường khi đi xin việc làm. Nhưng thấy viết hơi dài rồi nên nếu các bạn thấy đồng quan điểm, tôi sẽ chia sẻ vào bài viết khác. Tôi cũng phỏng vấn hàng trăm sinh viên ô tô xin việc, nên tôi cũng có chút kinh nghiệm để chia sẻ với các bạn.
P/S: Ảnh chỉ mang tính chất chống trôi, được chụp cách đây 6 năm tại Hải Phòng nơi tôi làm việc, lúc đó tranh thủ nấu chút mì tôm ở bếp của gara. Phía sau kia chính là cái chuồng chó . Nhìn qua thì có lẽ nhiều người thấy cực khổ, nhưng thực ra mọi người đều đang rất vui vẻ. Có những người trong hình nay đã là chủ gara, mua nhà mua đất ở Hải Phòng (Nhưng muốn làm chủ gara không đơn giản chỉ cần tay nghề giỏi là làm được đâu bạn nhé).
Cre: Đinh Thế Chinh